拼音:è shēn
注音:ㄜˋ ㄕㄣ
词性:
结构:鄂(左右结构)申(独体结构)
含有鄂的词语
含有申的词语
⒈ 唐开国名臣鄂国公尉迟敬德、申国公高士廉的并称。
引清顾炎武《再谒孝陵》诗:“兴王龙虎地,命世鄂申才。”
鄂è(1)(名)湖北省的别称。 (2)(名)姓。
申shēn(1)(动)说明;陈述:~言|三令五~。(2)(名)地支的第九位。参看〔干支〕。(3) 上海市的别称;(4) 姓氏;(5) 申时,旧式记时法,相当于十五点到十七点
jué xué
jiā ér
ài jué
sōu chéng
cuò dì
qiáo téng
jǔ shū
chī chuí
kē fǎ
chéng mián
huáng lú mù
dùn dǎng huáng
báo sōng sōng
jié miàn gāo
jīn càn càn
ā pí tán
fā míng jiā
zhì wěi chún
xià děng rén
fèng shài chì
jìn tuì láng bèi
sī fā zhī gōng
zhòng kǒu tóng shēng
yī lì chéng dāng
shì rén jiāo zhé
qún zhòng zǔ zhī
yǐn zhòng zhì yuǎn
fú shōu lè suǒ
jiā tíng bào lì
jiǔ jiǔ lián huán