拼音:jīng qīng
注音:ㄐ一ㄥ ㄑ一ㄥ
词性:
结构:京(上中下结构)卿(左中右结构)
含有京的词语
含有卿的词语
⒈ 对京堂的尊称。参见“京堂”。
引《花月痕》第四七回:“不想至京,召见七次,擢用京卿。”康有为《<人境庐诗草>序》:“吾於并世贤豪多友之,我仪其人歟,则吾乡黄公度京卿其不远之耶?”
京jīng(1)(名)首都:~城|~师。(2)(名)指我国首都北京:~剧。(3)(名)(Jīnɡ)姓。
卿qīng(1)(名)古时高级官员:~相。(2)(名)古时君称臣。(3)(名)古时夫妻或好朋友之间表示亲爱的称呼。(4)(名)(Qīnɡ)姓。
fàn wáng
fǎn bó
hán dēng
qiāo jiè
shí lú
kē fǎ
xún yú
rèn zuǒ
diǎn zhǐ
hū xiǎng
gù shì shī
fàn ài zhòng
yīng wǔ zhǎn
chún yáng jīn
bān tú rén
cháng tào dié
báo sōng sōng
tiān zhī tiān
huáng jīn wū
bǎo xiǎn dāo
méi tóu jǐn suǒ
juān dī chéng hé
liàn jiǔ mí huā
bā zhēn xián zhōu
zhǎi zhǎi gōng gōng
yìng bì gōng zī
lǎo tóu ér yú
lài chuān ruì jì
diàn zǐ gān rǎo
míng gǎn bù wàng