拼音:sì chén
注音:ㄙˋ ㄔㄣˊ
词性:
结构:寺(上下结构)臣(独体结构)
含有寺的词语
含有臣的词语
⒈ 宦官的别称。参见“寺人”。
引《太平广记》卷二一引《仙传拾遗》:“﹝玄宗﹞即詔寺臣陈忠盛挈雄黄八十两,往峨眉宣赐思邈。”
寺sì(1)(名)本义:古代官署名:古代官署名(2)(名)佛教的庙宇:碧云~|护国~。(3)(名)伊斯兰教徒礼拜讲经的地方:清真~。
臣chén(1)(名)君主时代的官吏;有时也包括百姓:君~。(2)(名)官吏对皇帝上书或说话时的自称。
fàn zuǐ
liàng shǎn
zhǔ shì
máng gǔ
tōng lì
shī qú
cún dǐ
dàng chǎn
zhèng zhēn
ráo chǐ
qīng lì tāng
duò pó dēng
gè bào pí
shǐ qiān zǔ
bù zú xī
jīn càn càn
féng xiāng shì
méi bǎ bì
yíng xiān kè
wén yuān gé
fēng fēng mó mó
zhí dé jì niàn
zhuō hǔ qín jiāo
jiāng xiōng bǐ dù
guī shǔ jiū fēn
xiāng xǔ xiāng jì
nì xiàng sī wéi
fén xiāng lǐ bài
cùn jī zhū lěi
jiā tíng bào lì